[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 115

Chương 115
Trans: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Đây là lần đầu tiên Daisy ngửi thấy mùi máu từ chồng mình.
Maxim von Waldeck.
Hắn là người mà ai cũng ngưỡng mộ lẫn sợ hãi.
Anh hùng cứu Antica, người vì gia đình mà sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù trong chớp mắt và mang về chiến thắng không tưởng cho quê hương. Dù cái tên ấy nhuốm đầy máu của vô số người, có lẽ cô đã say trong sự ngọt ngào hắn mang lại mà cố tình lờ đi.
Khi đang chìm trong yên bình, khẩu súng ấy cuối cùng cũng chĩa về phía cô.
Tiếng tim đập hòa cùng mùi máu tanh khiến cô như tỉnh khỏi giấc mộng.
Tay Daisy lơ lửng trong không trung một lúc, rồi từ từ đặt xuống lưng Maxim.
Khoảnh khắc ấy, không biết có phải ảo giác không, cô cảm thấy đầu ngón tay chạm vào một cơn run nhè nhẹ. Hắn đang run sao? Vì thực sự thấy có lỗi với cô? Hay… nỗi lo lắng trào lên khiến cô không thể phán đoán ngay được.
Cô phải nói rằng mình ổn. Để không bị lộ thân phận, để sống sót, ít nhất cũng phải giả vờ như vậy.
Nhưng thật lòng cô không ổn chút nào. Những lời mắc kẹt nơi đầu lưỡi cứ lẩn quẩn trong miệng.
“…Rose.”
Daisy vẫn trong vòng tay Maxim, ngập ngừng hồi lâu mới mở lời.
“Ta muốn tắm. Cô chuẩn bị nước trong bồn giúp ta đi.”
“Vâng, phu nhân.”
Rose lập tức vào phòng tắm. Chẳng bao lâu, tiếng nước chảy vang lên. Trong căn phòng tĩnh lặng chỉ còn tiếng thở của Maxim vang bên tai cô. Daisy hy vọng tiếng nước át đi nhịp tim bất an của mình.
Rose chuẩn bị xong nước rồi rời đi, nhưng Maxim vẫn đứng yên tại chỗ như người mất hồn. Daisy cứng đờ trong vòng tay hắn, khẽ đẩy người ra. Không ngờ lại thoát ra dễ dàng đến vậy.
“…Max.”
Cô gọi thử, nhưng đúng như dự đoán, không có tiếng trả lời.
Maxim như kẻ mất trí. Có phải vì vừa gây ra chuyện kinh khủng và dính đầy máu? Nhưng không hẳn, trông hắn giống người ‘bị hại’ hơn là ‘gây ra’.
Hắn không động đậy, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt Daisy. Vết máu trên má chưa lau sạch, khiến gương mặt loang lổ đỏ.
“Tắm đi chứ. Ngài định đứng mãi thế này à?”
“…”
Hắn không đáp, chỉ chăm chú ghi nhớ từng đường nét trên khuôn mặt cô. Không chịu nổi, Daisy bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi của hắn. Ngực trần lộ ra, loang lổ vết máu. Máu của Noah. Nghĩ đến đó, tay cô đang cởi cúc khựng lại giữa không trung.
“Để ta làm. Cùng tắm nhé.”
Thấy cô ngập ngừng giữa chừng, Maxim lại kéo cô vào lòng.
Rồi hắn lần lượt tháo từng nút thắt sau chiếc váy mặc trong nhà của cô.
“Sao…”
“Easy cũng vì ta mà bị bẩn mất rồi.”
Cô không để ý vì mải thất thần, nhưng nhìn xuống, đúng là do bị ôm bất ngờ, ngực áo đã dính máu.
“Hả?”
Không thấy cô trả lời, Maxim hỏi lại như xin phép, ánh mắt nhìn cô khẽ run rẩy.
* * *
Phòng tắm ngập trong hơi nước mờ mịt. Daisy đứng trước bồn tắm giả vờ chọn xà phòng nhưng chần chừ mãi.
Hay là không nên vào? Chính cô là người bảo hắn tắm trước, nhưng không ngờ lại thành ra tắm cùng.
Giờ muốn ra cũng khó. Nhưng càng nghĩ cách làm sao cho tự nhiên, đầu óc cô càng mịt mù như hỏng mất.
“Mau vào đi. Coi chừng bị cảm đấy.”
Maxim ngồi trong bồn thúc giục. Daisy cầm thanh xà phòng mùi hoa hồng, miễn cưỡng bước vào bồn.
Vừa ngồi xuống đáy bồn, hắn lập tức ôm lấy cô từ phía sau như ôm một con búp bê.
Lưng cô chạm vào ngực rắn chắc của hắn. Cơ thể nhỏ nhắn của Daisy vừa khít trong vòng tay hắn như được đo ni đóng giày.
“…Easy à.”
Làn hơi thở khẽ tản ra trên gáy, nơi những sợi lông tơ đang dựng đứng.
Daisy khẽ nín thở trước cảm giác sắc bén như thể cổ mình có thể bị cắn xé bất cứ lúc nào.
“Ta làm em sợ à?”
Cảm nhận cơ thể cô cứng lại, hắn áp sát hơn, hỏi thẳng thừng.
Cô gật đầu.
Daisy quyết định không nói dối. Trong tình cảnh này, chối quanh co chỉ càng kỳ cục hơn.
“Thì ra vậy.”
Giọng Maxim không phản bác, chỉ thuận theo, nghe sao mà cô đơn đến lạ.
“Ta chỉ muốn em thấy những điều tốt đẹp thôi. Xin lỗi em.”
“Ngài không cần xin lỗi em. Cũng chẳng cần cố chỉ cho em thấy mặt tốt đâu. Với lại… đó là việc cần làm mà.”
Lời nói để sống sót, nhưng ngẫm lại, với Maxim, hắn chỉ xử lý một tên gián điệp.
Ngược lại, nếu là thành viên ‘Clean’ mà phát hiện gián điệp của phe vương triều, họ cũng sẽ bị xử tử như vậy.
Vì tận mắt chứng kiến khiến lòng cô có chút nặng nề, nhưng đó là sự thật. Kẻ gián điệp bị lộ chỉ có kết cục ấy.
Chỉ là hai bên đứng ở vị trí khác nhau, chẳng có gì để xin lỗi cả.
Nếu chuyện này giải quyết bằng lời xin lỗi được, có lẽ cô đã không thấy tồi tệ đến vậy.
Rốt cuộc đây là điều đã được định sẵn, chẳng thể tránh khỏi.
“Ừm, em nói đúng. Chúng ta là gia đình, thay vì che đậy, cứ để nhau thấy con người thật là tốt nhất.”
Chuyện có lẽ hiển nhiên, nhưng Maxim lại hiểu lời cô theo hướng khác.
“Easy là vợ ta mà. Đúng không?”
“…”
Hắn ôm cô chặt hơn, hỏi.
Gia đình.
Chưa bao giờ thực sự là của cô, nhưng hôm nay từ ấy nghe sao xa lạ quá.
Cô không thể trả lời câu hỏi đó.
Cô từng thề sẽ làm vợ hắn trong 100 ngày theo thỏa thuận, nhưng sau hôm nay, cô không còn tự tin nữa. Xấu hổ thay, cô đồng cảm với Rose. Cô không muốn bị lộ và chết thảm. Đồng thời, cô cũng không muốn làm tổn thương Maxim trong quá trình đó.
Hắn lấy xà phòng từ tay Daisy, tạo bọt rồi xoa lên vai cô, lại lẩm bẩm.
“Easy có nhớ gì về mẹ không?”
“…Không. Hoàn toàn không.”
Cô chẳng có ký ức cụ thể về mẹ.
Chia lìa từ khi còn bé tí, không biết mặt là chuyện thường.
Những gì Daisy biết chỉ là nghe kể rằng mẹ cô là thành viên ‘Clean’, chết trong nhiệm vụ vì phe vương triều.
“Còn Max?”
“Ta thì không thể quên. Cũng không được phép quên.”
Daisy khẽ quay đầu nhìn vào mắt hắn. Hắn cúi xuống, chỉ nhìn mặt nước lấp lánh.
“Cha mẹ ta phải trốn chạy vì ta, sống ẩn mình rồi cuối cùng cũng vì ta mà chết.”
Hắn gượng kéo khóe môi lên.
“Ý ngài là sao…”
“Cha mẹ ta bị trúng đạn của tổ chức cách mạng mà chết. Nhưng chính ta là lý do họ bị lộ thân phận với chúng.”
“…”
“Vậy nên ta đã giết họ. Cha mẹ ta, cả đứa em trong bụng mẹ lúc ấy… tất cả chết vì ta.”
Lòng cô dâng lên cảm giác gần như thương hại — một điều mâu thuẫn. Với gã đàn ông này, kẻ có thể giết cô nếu biết thân phận thật…
Cô không hiểu nổi.
Nhưng nếu gia đình hắn bị tổ chức cách mạng cướp đi, việc hắn ám ảnh truy lùng và xử lý gián điệp cách mạng cũng không khó hiểu.
Thậm chí là lẽ đương nhiên. Cô không dám hỏi chi tiết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng điều đó lại càng làm rõ lý do cô không thể ở bên hắn.
“Vì vậy ta muốn bảo vệ Easy hơn nữa. Em là gia đình duy nhất của ta…”
“…”
“Dù có hơi đáng sợ, nhưng đó là việc của ta… Em có thể hiểu cho ta không?”
Nếu hắn biết thân phận cô, hắn sẽ ra sao?
Khi phát hiện kẻ thù giết gia đình mình giờ giả làm gia đình, liệu hắn có sụp đổ không? Khi biết người hắn yêu thương như gia đình đến để phản bội…
Chỉ tưởng tượng thôi mà lòng cô đã trĩu nặng.
“…Ta yêu em.”
Lời tỏ tình của hắn không còn ngọt ngào như trước.
“Dù em là ai… cũng không sao chứ…?”
Cô buột miệng hỏi như một câu bộc phát.
Có thể thế được sao? Cô tự giễu mình.
Dù biết rõ không thể, cô vẫn hỏi câu ngớ ngẩn ấy.
“Đương nhiên.”
“Dối trá.”
Dù là thật lòng, cô cũng sẽ không tin.
Không thể tin. Cũng không được phép tin.
“Nói thật mà em bảo là dối trá, quá đáng thật. Làm sao để em tin đây? Đặt cả mạng sống ra luôn à?”
“…Mạng sống không phải thứ để ngài tùy tiện đem ra đặt cược. Cũng đừng dễ tin người quá.”
Daisy đáp lại, giọng hơi hờn dỗi.
“Không phải tùy tiện. Đặt cho vợ ta thì sao gọi là tùy tiện được.”
“Dù là vợ, ngài cũng đừng tin. Lỡ đâu em đột nhiên trở mặt giết ngài thì sao?”
“Em sẽ giết ta thật à?”
“Nếu phải làm vậy thì đành chịu thôi.”
Dù là thật lòng nhưng lời cô nghe như đùa, khiến khóe môi hắn bật cười khẽ.
“Vậy thì ta sẽ ngoan ngoãn chịu chết.”
“Cái gì? Ý gì mà… không, nghe kỳ cục thế. Ngài đừng đùa nữa.”
“Không đùa đâu, ta nghiêm túc đấy. Nếu phải chết, thà chết trong tay Easy còn hơn tay kẻ khác.”
Hỏi hắn câu ngớ ngẩn đúng là sai lầm của cô.
Daisy vùng vẫy thoát khỏi vòng tay hắn, nhưng hắn càng siết chặt hơn như không muốn buông.
“Vậy nên tin ta đi. Dù chỉ là lời nhảm của ta.”
Ngay sau đó, môi họ chạm nhẹ.
“Ta yêu em, Easy.”
Lại một lời tỏ tình nữa, nụ hôn kéo dài thêm. Daisy không đẩy hắn ra, cũng chẳng hoàn toàn thả lỏng, chỉ nhắm chặt mắt.
Và không lâu sau, ‘Clean’ quyết định gửi mệnh lệnh cuối cùng cho mật danh Easy.
— Còn tiếp —