[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 109

Chương 109
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Buổi đấu giá từ thiện đã thành công vang dội. Daisy, bắt đầu với ‘chuỗi tràng hạt may mắn’, đã tiếp tục tổ chức đấu giá những món đồ yêu thích của mình, như chiếc kẹp tóc cô thường dùng, hay một đôi giày được sản xuất phiên bản giới hạn với thiết kế giống hệt đôi giày mà cô đã nhận được từ Maxim.
“Đây là đôi giày tôi đã đi vào đêm tân hôn. À, tất nhiên là cả ở nhà hát opera nữa. Max nói rằng chân tôi rất đẹp. Có lẽ là nhờ đôi giày này chăng? Hôm nay, tôi đã cho làm đúng một đôi giày giống như vậy.”
Một nửa là sự thật, một nửa là nói dối trắng trợn… Nhưng có sao đâu chứ, đây là việc tốt mà. Phản ứng của mọi người vô cùng nhiệt tình.
Vốn dĩ đôi giày này đã rất đắt tiền, nhưng nó đã đạt mức giá cao nhất trong buổi đấu giá hôm nay.
“Max đặc biệt thích loại tinh dầu này. Ngay cả khi không dùng nước hoa, hương thơm vẫn thoang thoảng suốt cả ngày và giúp da ẩm mượt. Đây là loại tinh dầu mà người thợ thủ công chỉ sản xuất với số lượng hạn chế, và tôi đặc biệt mang nó ra đấu giá cho mọi người. Mọi người muốn thử không?”
Tất nhiên, tinh dầu cũng vậy. Bằng cách đó, Daisy đã lấp đầy những mặt hàng đấu giá còn thiếu bằng những món đồ yêu thích của mình và cuối cùng đạt được thành công đáng kể. Số tiền quyên góp được vượt xa số tiền quyên góp được trong các sự kiện của hội phu nhân thông thường.
Nhìn theo một cách nào đó, đó là kết quả tất yếu. Những người tập trung ở đây hôm nay là những tiểu thư có thiện cảm với Daisy von Waldek và muốn noi gương cô, và chính vì họ là những tiểu thư như vậy, họ đã thể hiện phản ứng nhiệt tình hơn với những món đồ yêu thích của Daisy chứ không phải những món đồ khác.
Vì đây là những món đồ đấu giá do Daisy, người vợ của anh hùng đưa ra, nên nó cũng mang ý nghĩa là các quan chức cấp cao đang đi đầu.
Khi buổi đấu giá từ thiện kết thúc, Daisy mỉm cười nói.
“Cảm ơn mọi người đã tham gia đấu giá. Nhờ sự ủng hộ của mọi người, các em nhỏ đã tiến một bước dài đến ước mơ của mình. Nào, muộn rồi, đến giờ các em đi ngủ rồi nhỉ?”
Cô tiễn các em nhỏ ở cô nhi viện về trước.
Bây giờ là lúc Daisy đáp lại những vị khách đã tham gia đấu giá.
“Tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều tiểu thư có tấm lòng nhân ái như mọi người gia nhập hội phu nhân. Thật lòng đấy ạ.”
Cô mỉm cười rạng rỡ nói thêm.
“Hôm nay mã trang phục là ‘Người phụ nữ của anh hùng’ đúng không ạ? Tôi đã mời ‘Những người hùng của Antica’ đến đây để đáp lại mọi người.”
Khán phòng xôn xao. Cánh cửa mở ra và những sĩ quan đẹp trai cao ráo bắt đầu bước vào. Đó là những người đàn ông mà Mary Gold đã dốc toàn lực để kiểm chứng, tất cả đều độc thân, có gia thế và địa vị tốt, và trên hết, họ là những sĩ quan đầy triển vọng rất đẹp trai.
Những tiểu thư tham dự đều đeo mặt nạ, nhưng những người hùng ‘đẹp trai và độc thân’ của Antica thì không đeo mặt nạ. Vì việc cho thấy khuôn mặt đẹp trai và dũng mãnh sẽ khiến họ hài lòng hơn.
Sĩ quan vốn dĩ là những ứng cử viên chú rể được yêu thích. Vì họ là những người có thể làm được công việc danh giá là quân nhân, có thể lực và thể hình tốt nên phụ nữ đương nhiên sẽ thích họ. Hơn nữa, hầu hết các sĩ quan cấp cao đều xuất thân từ những gia đình quý tộc, nên họ hoàn toàn xứng đáng để kết đôi với những tiểu thư tham dự hôm nay.
“Vậy thì chúng ta hãy bắt đầu vũ hội, điểm nhấn của ngày hôm nay nào.”
Daisy mang chiếc mặt nạ lộng lẫy lên mặt và tuyên bố bắt đầu vũ hội.
Khi ban nhạc bắt đầu chơi điệu van, những người tham dự, những người ban đầu còn hơi lúng túng, cũng bắt đầu tìm bạn nhảy và khiêu vũ.
‘Nhìn là biết thành công vang dội rồi.’
Tôi có thể thấy vẻ mặt rạng rỡ trên khuôn mặt của những người tham dự.
‘Thật là mãn nguyện. Cứ chăm chỉ là được mà, sao mình lại sợ hãi vô cớ nhỉ.’
Tôi tỏ ra mạnh mẽ, nhưng thực ra tôi đã rất lo lắng liệu mình có thể làm tốt hay không, và tôi đã cầu nguyện mỗi sáng và tối. Kết quả vượt quá sức tưởng tượng, tôi đã đạt được số tiền vượt xa mục tiêu nên hội phu nhân sẽ không thể nói được gì, và đó cũng là điều tốt cho các em nhỏ.
‘Thật đáng đời.’
Daisy cười khúc khích.
Tôi đã bày sẵn chỗ rồi, giờ thì cứ để họ vui chơi và tìm hiểu nhau thôi. Daisy đã hoàn thành xong mọi việc cần làm.
Có lẽ vì mọi người đều mải mê khiêu vũ, nên không có ai ở khu vực quầy phục vụ đồ ăn và sâm panh.
“Haa. Khát quá. Cũng đói nữa. Muốn nằm quá…”
Dù sao thì cũng không ai nhìn thấy, nên Daisy lẩm bẩm một mình.
Có lẽ vì cô đã thả lỏng, chân có vẻ hơi run rẩy, và cô cảm thấy khát.
“Uống một ly sâm panh thôi. Ăn chút bánh kem nữa.”
Sâm panh và món tráng miệng được chuẩn bị cho buổi tiệc cũng rất tuyệt vời. Robert, người phụ trách món tráng miệng của Waldek, đã làm món bánh kem tươi ‘hương vị thiên đường’, món vũ khí bí mật của mình, và món mousse socola ‘thiên đường trong địa ngục’, món mới dành cho Daisy cũng được chuẩn bị.
Sâm panh được chuẩn bị là loại cao cấp nhất từ Nam Sơn, loại khó kiếm và có cả trứng cá muối trong các món ăn nhẹ khác nhau.
Đó là những thứ mà Maxim đã chuẩn bị.
“Dù sao thì cũng xứng danh mà…”
Biệt danh của Maxim, Max. Có lẽ vì cái tên đó, lúc nào cũng có gì đó hơi quá đà.
Cô đã nói đừng can thiệp, nhưng hắn nói rằng hãy để hắn tiêu tiền thật nhiều cho một sự kiện ý nghĩa.
Cô biết đó là hành động để nâng cao tinh thần cho vợ mình. Chỉ là hơi áp lực một chút. Hắn chắc chắn là một người chồng chu đáo.
“Thời buổi tốt đẹp. Đúng rồi, người trẻ tuổi thì phải hẹn hò. Và chơi đùa chứ.”
Cô cảm thấy vui khi nhìn thấy mọi người khiêu vũ theo cặp.
“Mình đang nói như bà cô vậy. Ăn bánh kem thôi.”
Khi cô cắn một miếng, vị kem ngọt ngào lan tỏa khắp miệng.
“Ta yêu em, Daisy.”
“Em yêu ngài.”
“Chừng nào còn thở, đương nhiên rồi, không, ngay cả khi không thể thở được, ta vẫn sẽ tiếp tục yêu em.”
Đó là những lời ngọt ngào và lãng mạn đến mức tan chảy cả tai. Nó ngọt ngào hơn cả bánh kem, ngọt ngào đến mức khiến tôi rùng mình.
Chơi đùa với các sĩ quan là chuyên môn của cô. Cô cảm thấy mãn nguyện khi truyền đạt những điều tốt đẹp cho các tiểu thư độc thân có tấm lòng tốt bụng, nhưng mặt khác, cô cũng cảm thấy hơi cay đắng vì biết rằng đó không phải là của mình.
Một người phụ nữ đã có chồng sắp ly hôn thì nói gì đến chuyện yêu đương.
Đồ ăn ngon vẫn là nhất. Bánh kem sẽ không bao giờ phản bội mình.
Khuôn mặt Daisy rạng rỡ hẳn lên. Sau khi nhìn xung quanh, Daisy nhét hết bánh kem vào miệng cùng một lúc, rồi nâng ly sâm panh lên. Đúng lúc đó, một bàn tay to lớn từ phía sau giật lấy ly của cô.
Giật mình kinh ngạc, cô quay lại thì thấy tên vô lại đó đang uống cạn ly sâm panh mà hắn ta vừa cướp được.
Ực ực, gã đàn ông đeo mặt nạ đại bàng uống cạn ly sâm panh chỉ trong một ngụm.
Đôi mắt xanh xám sắc bén cong lên thành hình lưỡi liềm. Mặt dày mày dạn, hắn ta nắm lấy tay Daisy mà không xin phép, rồi hôn chụt lên mu bàn tay cô.
Bị bất ngờ trước hành động xảy ra quá nhanh, đầu ngón tay Daisy cứng đờ.
“Nếu cô không phiền, ta xin mời cô nhảy một điệu với ta nhé.”
Hắn ta liên tục hôn lên đầu ngón tay lạnh cóng của cô để làm tan băng, Daisy vội vàng rụt tay lại.
“Tiếc quá, ngài vừa mới làm điều thất lễ rồi đấy.”
“Vậy thì nhân tiện đã thất lễ rồi, trở nên vô lễ một cách công khai luôn cũng không tệ nhỉ.”
Hắn ta lại giở giọng ngụy biện, rồi tự nhiên ôm eo Daisy. Lồng ngực rộng lớn áp sát vào cô, hương thơm mát lạnh, sâu lắng, quen thuộc xộc vào mũi.
“Nhảy với ta nào.”
“…”
Mặt Daisy đỏ bừng.
Cô vừa cảm thấy hơi bực mình, vừa kinh ngạc trước hành động vượt quá sức tưởng tượng của hắn ta.
“Nếu điệu Waltz khó quá thì nhảy một điệu tán tỉnh hỗn loạn cũng được.”
“Đã bảo là đừng có xen vào rồi mà. Cứ nhất định phải…”
“Bị phát hiện rồi à.”
“Ngài nghĩ là không ai phát hiện ra sao?”
Daisy hếch mắt lên đầy hờn dỗi, Maxim chỉ cười hề hề như thể không có gì to tát.
“Biết làm sao được. Ta không yên tâm khi để em một mình, cứ như thả trẻ con xuống nước ấy.”
“Ngài đã hứa là sẽ tin tưởng em rồi mà. Ngài không tin em đúng không? Đến mức coi em như trẻ con luôn rồi hả?”
“Ta tin em chứ. Ta chỉ muốn giúp đỡ Daisy một chút thôi mà.”
Daisy bĩu môi hờn dỗi, Maxim liền hôn chụt lên môi cô như thể muốn nhét cái môi đang bĩu kia vào lại.
“Thông tin về cấu trúc và người làm thuê trong dinh thự Dudley, mấy chàng sĩ quan độc thân sáng giá tham dự hôm nay. Em nghĩ là ai làm ra?”
“Chắc chắn là Mel… A!”
…Hóa ra tất cả đều là do Maxim làm. Hắn không được phép làm công khai nên đã điều khiển Mary Gold từ phía sau.
Tuy hơi đáng ghét, nhưng đúng là cô đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ từ hắn, nên cô không có gì để nói. Không, thực ra cô còn cảm thấy biết ơn và hơi cảm động trước sự quan tâm chu đáo của hắn mới đúng.
Quả là một người đàn ông quá đỗi dịu dàng.
“Mà này.”
Và.
“Sau này đừng trèo tường từ bên ngoài nữa nhé. Lộ quần lót đấy.”
Người đàn ông dịu dàng đó lại rất đê tiện.
“…Đê tiện.”
“Đúng vậy. Một tên đê tiện, biến thái đang hưng phấn. Biết làm sao đây, em yêu.”
Hắn cười khẩy và thì thầm vào tai cô.
Ôi trời ạ. Hắn đã ôm cô từ lúc nào vậy?
Cô không muốn tin, nhưng đó là sự thật. Một thứ gì đó nóng hổi và nặng nề đang chạm vào bụng cô. Liếc nhìn xuống dưới, cô thấy một cái quần căng phồng.
“Vậy thì sao em không nhảy với ta một điệu ngay từ đầu chứ?”
Lại đổ lỗi cho cô nữa rồi. Tên biến thái này luôn dùng cùng một chiêu, nhưng hôm nay cô sẽ sẵn lòng mắc lừa hắn vậy.
“Chúng ta lên trên đó một lát chắc không sao đâu nhỉ?”
“Tất nhiên rồi. Ta mong chờ điệu nhảy tán tỉnh lộn xộn của em lắm đấy.”
“Em thấy hơi bất an.”
Thật sự không sao chứ?
“Ta yêu em, Daisy.”
“…”
“Ta yêu em.”
Vừa thấy cô có vẻ do dự, hắn lại dùng những lời ngọt ngào dụ dỗ cô như một thói quen. Nghe như tiếng thì thầm của ác quỷ không thể cưỡng lại vậy.
“Vậy chỉ một lần thôi.”
“Ta đang vội, vừa đi vừa thỏa thuận nhé.”
Maxim nắm tay Daisy và bắt đầu leo cầu thang, để đến phòng ngủ trên tầng.
“Em đã nói rõ là một lần rồi. Em là người chủ trì, không thể vắng mặt lâu được.”
“Hôm nay là thứ Sáu. Đã nhường cho sự kiện rồi thì phải làm ba lần mới được.”
Đồ du côn. Hoàn toàn tự tiện.
“Hửm? Yêu em.”
Dù vậy, cô cũng là đồ bỏ đi xuất thân từ tầng lớp thấp kém, nên lần nào cũng mềm lòng trước tên du côn xuất thân từ tầng lớp thấp kém này.
“Hừm… Hai lần. Một lần dài, một lần ngắn. Không thể nhường nhịn hơn được nữa đâu.”
“Được rồi. Hôm nay em đẹp quá, ta sẽ coi như nhường nhịn em một lần vậy.”
“Á…”
Maxim ngấu nghiến môi Daisy trước khi kịp mở cửa phòng ngủ.
* * *
Phòng ngủ của Hoàng hậu. Dù mặt trời đã lên cao nhưng Hoàng hậu vẫn mặc đồ ngủ và trả lời một cách cáu kỉnh.
Phu nhân Dudley nắm chặt đôi tay lạnh ngắt vì căng thẳng và lo lắng.
“Nói ngắn gọn thôi. Hôm nay ta không có tâm trạng nghe chuyện dài.”
Hoàng hậu trông rất khó chịu. Nhìn lướt qua, trên bàn có những tờ báo đọc dở vứt lung tung.
Có vẻ bà ta đang rất tức giận vì bài báo về buổi đấu giá từ thiện của Nữ đại công tước Waldeck. Bà ấy không thể không bực bội khi buổi đấu giá thành công ngoài mong đợi.
“Hoàng hậu bệ hạ, thực ra tôi đã điều tra về con nhỏ xuất thân dân thường đó và nghe được vài chuyện rất thú vị.”
Ánh mắt Hoàng hậu thay đổi trước báo cáo của Phu nhân Dudley.
“Ý bà là Nữ đại công tước Waldeck?”
“Vâng ạ.”
“Dù là chuyện nhỏ nhặt cũng phải nói hết ra.”
Lúc này Hoàng hậu mới khoác khăn choàng và rời khỏi giường, ngồi xuống ghế sofa.
“Con nhỏ đó từng ở tu viện trước khi kết hôn.”
“Chuyện đó chẳng phải báo chí đã ồn ào cả lên trong buổi tiệc vừa rồi sao? Thật là nực cười khi họ ca tụng cái thứ thấp hèn đó như thể thánh nữ.”
Có vẻ như Hoàng hậu đang bị đau đầu vì suy nghĩ đó, bà ta nhăn trán và xoa xoa thái dương.
“Tôi có tin này sẽ xua tan cơn đau đầu của người đây ạ.”
“Lúc mới đến tu viện, nó đã bị đâm bởi một con dao tẩm độc dẫn đến suýt mất mạng. Tôi đã tìm được bác sĩ điều trị cho nó, và ông ấy nói đó là loại độc có nguồn gốc từ Egonia.”
“Độc của Egonia?”
“Vâng ạ.”
Vẻ mặt tò mò hiện lên trên khuôn mặt vốn đang căng thẳng của Hoàng hậu.
“Thật kỳ lạ. Một con nhỏ bình thường thì làm sao có chuyện bị trúng độc của Egonia được?”
“Chỉ khi nó không phải là một con nhỏ bình thường thì mới có chuyện đó xảy ra.”
Ánh mắt Hoàng hậu và Phu nhân Dudley giao nhau.
“Đưa bác sĩ đó đến đây. Ta muốn nghe chi tiết hơn.”
— Còn tiếp —