[Novel] Trận Chiến Ly Hôn! - Chương 104

Chương 104
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
“Đ, đột nhiên sao?”
“Haa…”
Những lời buột miệng thốt ra khiến Maxim bật cười đầy bất lực.
“Đột nhiên ư? Thành thật mà nói thì hơi nhục nhã đấy. Ta đã dốc lòng tỏ tình, vậy mà phản ứng của em… có hơi quá đáng không?”
“…Xin lỗi. Chỉ là… em… em hơi bất ngờ. Thật, thật sự xin lỗi…”
Ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy phản ứng của mình thật thô lỗ, nên việc Maxim có phản ứng như vậy cũng là lẽ đương nhiên.
Daisy hoảng loạn vội vàng xin lỗi.
“Việc em nói xin lỗi lại càng khiến ta tổn thương hơn.”
Cảm giác như bị ai đó giáng một cú mạnh vào sau đầu, khiến tâm trí hắn trở nên trống rỗng và quay cuồng. Mỗi lần hít thở, hắn đều cảm thấy như một con búp bê bị hỏng đang phát ra âm thanh kẽo kẹt.
Nhưng mà chuyện này không quá bất ngờ sao? Còn ánh mắt đó nữa, tại sao lại như thế chứ? Nó quá mức chân thành, nặng nề đến mức khiến cô càng thêm hoang mang.
Không phải chứ, đột nhiên như vậy?
Đột nhiên… tại sao…?
“Biểu cảm của em trông như muốn hỏi tại sao đấy.”
Điên mất, sao hắn biết được chứ?
Chính xác đến mức rợn người.
“Suy đoán của ta sai sao?”
“Không, hoàn toàn không…”
Daisy cố tỏ ra bình thản nhưng chỉ trong chớp mắt, vành tai cô như bị thiêu cháy, nóng bừng lên.
Maxim không bỏ lỡ sự thay đổi thoáng qua đó.
“Sắp nổ tung rồi này.”
“…Dạ?”
“Ta đã nói rồi mà. Khi nói dối, chỉ cần nhìn vào tai em là biết ngay.”
Hắn khẽ đặt một nụ hôn trêu chọc lên vành tai đỏ bừng của cô.
Trêu đùa sao? Không giống lắm… Nhưng dù vậy, cũng không thể đùa cợt như thế được. Hoặc là…
Tâm trí Daisy vẫn còn rối bời, xoay vòng trong mớ suy nghĩ hỗn loạn.
“Chỉ là… ngài nói đột ngột quá. Cảm giác hơi… vô lý ấy.”
“À. Đúng là hơi bất ngờ thật.”
“…”
Cô định tìm cách giải thích, nhưng giống như một cuộn chỉ rối, càng cố gỡ thì càng rối tung lên.
Nếu cứ tiếp tục buột miệng nói những lời vô nghĩa như thế này, thà cô im lặng còn hơn.
Daisy cắn chặt môi dưới, nhưng Maxim lại chẳng để yên, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay gỡ môi cô ra.
“Ta cứ tưởng ít nhất em cũng lờ mờ nhận ra tình cảm của ta chứ.”
Ngài chưa từng nói ra thì làm sao tôi biết được? Tôi đâu có biết đọc suy nghĩ của người khác.
Daisy cạn lời, nhưng cô cũng chẳng có tư cách trách móc. Rõ ràng hắn đã tỏ tình rất nghiêm túc, vậy mà cô lại phản ứng một cách vô lễ. Cô quyết định không đôi co nữa. Nhưng có vẻ Maxim cũng thấy chuyện này quá nực cười.
“Nhưng ta cũng thấy khó tin thật đấy. Chúng ta đã làm tình bao nhiêu lần như vậy, thế mà em thực sự không nhận ra sao?”
“C-chuyện đó… vì chúng ta đã kết hôn, nên tất nhiên…”
“Cái ‘tất nhiên’ đó, chẳng phải cũng chỉ mới đây thôi sao?”
Vì đã làm quá nhiều lần, nên cô cũng quên mất nó chỉ mới bắt đầu không lâu.
…Nhưng chính vì chưa lâu, chẳng phải nó lại càng kỳ lạ hơn sao? Là vì làm tình mà yêu, hay là vì yêu nên mới làm tình? Cô cũng không biết đâu là nguyên nhân, đâu là kết quả nữa.
Những suy nghĩ hỗn loạn khiến đầu cô đau nhức. Cứ mỗi lần mở miệng, cô lại cảm giác như đang tự dồn mình vào ngõ cụt.
Maxim có vẻ hơi thất vọng, khuôn mặt hắn thấp thoáng vẻ hụt hẫng.
“Ta nghĩ mình nên nói thêm một điều hiển nhiên nữa. Không biết em nghĩ gì về ta, nhưng ta là kiểu người khá bảo thủ đấy. Đặc biệt là… ta không bao giờ có tình dục mà không có tình yêu.”
“…Vậy mà ngày thứ hai sau khi gặp em, ngài đã suốt ngày nhắc đến đêm tân hôn đấy thôi.”
“Vì lúc đó ta đã yêu em rồi. Có vấn đề gì sao?”
“Không thể nào…”
“Tại sao lại không thể?”
“Chỉ là… chẳng có lý do nào để ngài yêu em cả.”
Mới chỉ gặp nhau hai lần mà đã yêu sao?
Gọi đó là ‘yêu từ cái nhìn đầu tiên’ cũng được, nhưng liệu có thể gọi đó là tình yêu thật sự không? Cô không thể đưa ra định nghĩa chính xác về tình yêu, nhưng ít nhất, tình yêu mà Daisy tin tưởng phải có một bối cảnh hợp lý, một quá trình giao tiếp và thấu hiểu giữa hai người.
Daisy nheo mắt nhìn Maxim, và ngược lại, hắn cũng không ngần ngại đặt câu hỏi.
“Ngược lại, ta muốn hỏi em một câu. Yêu một người thì cần có lý do sao?”
“…”
“Vì em là vợ ta. Vì em là Daisy, nên ta yêu em. Cần thêm lý do gì nữa sao?”
Câu trả lời của hắn có gì đó kỳ lạ, nhưng nếu chỉ xét trên câu chữ, thì lại hiển nhiên đến mức cô chẳng thể phản bác được.
Hơn nữa, chồng yêu vợ — điều đó chẳng phải là lẽ thường tình sao? Nếu cô phản đối chuyện đó, chẳng phải sẽ trông rất nực cười sao?
“Nhưng nếu em muốn có lý do, ta sẽ nói cụ thể hơn.”
Quả nhiên, không thể thắng nổi hắn khi đấu khẩu. Càng nói chuyện, Daisy càng có cảm giác như mình đang bị Maxim kéo sâu vào cái bẫy do hắn giăng ra.
“Khi mở mắt vào buổi sáng và thấy em nằm bên cạnh, ta cảm thấy an tâm. Khi mặc quân phục chuẩn bị đi làm, nhìn thấy em vẫn đang ngủ say… ta lại thấy em đáng yêu đến mức muốn đánh thức em dậy chỉ để nói rằng ta yêu em. Như vậy có phải ta quá tệ không?”
“…”
“Có thể đối với em, những điều này đều quá bất ngờ, quá vô lý. Nhưng ta phải nói cho em biết một điều… Ta không cần một khoảnh khắc đặc biệt nào để nói lời yêu. Không chỉ bây giờ, mà cả sau này cũng vậy.”
Nụ cười trêu chọc trong đôi mắt xám xanh của hắn dần biến mất, chỉ còn lại ánh nhìn sắc bén, như muốn nhìn thấu cô.
Dù Daisy có thể không tin vào nhiều thứ, nhưng ít nhất, cô biết chắc rằng Maxim không hề nói dối.
“Ta yêu em, Daisy.”
Hắn một lần nữa nhấn mạnh, như thể muốn khắc sâu vào tâm trí cô.
“Và ta sẽ tiếp tục nói những lời yêu thương vào những khoảnh khắc bình thường nhất. Một cách hoàn toàn bất ngờ. Ta sẽ nói cho đến khi em quen thuộc đến mức phải bảo ta đừng lặp lại những điều hiển nhiên nữa.”
“…”
“Nếu em đang chờ một khoảnh khắc đặc biệt, lãng mạn, thì ta xin lỗi. Ta chỉ sợ, nếu cứ chờ đợi một thời điểm hoàn hảo, lỡ như ta không thể nói được những lời này thì sao….”
Hàng mi dài của cô khẽ run lên. Maxim đang nói dở, nhưng hắn bỗng thở dài thật sâu.
“Thành thật mà nói… Đó là điều khiến ta sợ hãi nhất.”
Người đàn ông luôn mạnh mẽ, chẳng bao giờ tỏ ra sợ hãi lại có một nỗi sợ.
Không phải kẻ thù, không phải một thế lực siêu nhiên nào đó, mà là một thứ duy nhất chính là vợ hắn.
Sau lời tỏ tình tha thiết, căn phòng chìm vào im lặng.
“Em không định trả lời sao?”
Người phá vỡ sự tĩnh lặng là Maxim.
“Như kiểu em cũng yêu ta, hay em vui lắm, gì đó chẳng hạn. Hoặc nếu thấy ghê tởm thì cứ bảo ta câm miệng cũng được. Dù là bất ngờ hay khó tin cũng không sao. Chỉ cần nói cho ta biết… Em thực sự cảm thấy thế nào?”
“…”
“Tuy mất mặt nhưng ta thực sự muốn nghe câu trả lời của em, dù chỉ một chút.”
Nên nói gì đây?
Daisy không biết phải gọi cảm xúc lúc này của mình là gì.
Cô không thể phủ nhận việc bản thân bị Maxim hấp dẫn với tư cách một người đàn ông.
Dù đôi khi cảm thấy hơi áp đảo, nhưng chuyện giường chiếu giữa họ vẫn rất thỏa mãn. Nếu gạt bỏ thân phận mục tiêu sang một bên, hắn có hơi ngang ngược, nhưng cũng là một người chồng vô cùng dịu dàng.
Nhưng thực tế rằng hắn là mục tiêu vẫn không hề thay đổi, và cô biết rõ tình cảm này là thứ cô không nên có, bởi mối quan hệ giữa họ vốn đã có một kết thúc được định sẵn.
Liệu cô có thể tùy tiện chơi đùa với lửa, rồi lại vô trách nhiệm mà sa vào trò chơi tình yêu này không?
…Không, tất nhiên là không được.
Chính vì cô biết ánh mắt hắn nhìn mình không hề có chút giả dối, nên lại càng không thể mở miệng. Liệu cô có thể bỏ lại người đàn ông này và rời đi không? Viễn cảnh đó quá mơ hồ và đáng sợ đến mức thà rằng cô cứ phủ nhận ngay từ đầu còn hơn.
Một cách hèn nhát, cô lại chẳng thể đi đến bất kỳ kết luận nào. Môi Daisy khẽ mấp máy trong không khí, nhưng cuối cùng vẫn chẳng thể thốt ra lời.
“…Xin lỗi vì đã giục em. Ta thật trẻ con.”
Maxim nhìn cô thật lâu, rồi miễn cưỡng nhếch môi cười nhẹ.
“Ta không muốn như vậy đâu, nhưng cứ đứng trước mặt em… lại biến thành một tên ngốc không thể cứu vãn.”
“…”
“Nhưng không sao đâu. Em cứ im lặng mà nhận lấy cũng được. Dù cho em không bao giờ đáp lại tình cảm của ta, ta cũng không bận tâm.”
Hắn dịu dàng hôn lên đôi môi run rẩy của Daisy, rồi thì thầm.
“Ta yêu em, Daisy.”
Lời tỏ tình ngọt ngào lặp lại một lần nữa, khiến Daisy chỉ biết ngây người.
“Ta yêu em.”
Chỉ cần có thể đứng trước mặt em, nói ra điều này, đối với ta đã là một điều may mắn rồi.
“Chừng nào ta còn thở, tình yêu này vẫn sẽ là điều hiển nhiên. Không, ngay cả khi không thể thở nữa, ta vẫn sẽ yêu em.”
Chỉ cần em còn tồn tại, chỉ cần ta có thể cảm nhận được hơi ấm và nhịp rung khẽ khàng từ đôi môi em, chỉ riêng điều đó cũng đủ để ta cảm kích rồi.
Maxim đã nghĩ như vậy.
Vậy nên, hắn quyết định không mong đợi gì thêm nữa. Bởi vì tham vọng lớn hơn sẽ chỉ là một sự tham lam.
Nhưng rồi…
Ngón tay cô khẽ chạm xuống mái tóc đen của hắn.
“…Đi làm đi. Đừng để trễ, nhanh lên nào.”
Bàn tay cô vuốt nhẹ, giọng nói cũng run rẩy, nhưng từng lời đều rõ ràng, dứt khoát.
“Và nhớ về sớm nhé. Để chúng ta còn ăn tối cùng nhau.”
Hãy quay về.
“Em sẽ đợi. Người chồng của em.”
Em sẽ đợi.
Cô đã nói như vậy.
“Ừm.”
Một câu đáp ngắn gọn vang lên, rồi môi họ lại lần nữa chạm vào nhau. Họ nấn ná, lưu luyến thật lâu trước khi miễn cưỡng tách rời.
“Ta đi đây.”
Nơi em ở chính là nơi ta sẽ quay về. Dù em có bỏ trốn, ta vẫn sẽ tìm thấy em. Dù có phải sống lại vô số lần, ta vẫn sẽ trở về bên em.
“Ta đi đây, vợ yêu của ta.”
Hắn nói một lần nữa, như muốn khắc sâu lời thề ấy vào trái tim.
— Còn tiếp —
2 hôm rùi s khum có chap mới sốp ơiiiii
có liền nè
Shop chưa ra chap mới ạ?
hay quá hóng mỗi ngày lun á sốp ui 😫
có chap mới ch sốp
có chap ch sốp
sốp bổ sung rồi nha
nay có chap khôm sốp
cóa
có chap ch sốp ơiiii
Vui lòng tải lên các chương mới.
sốp dịch bộ love caution di sốpp
có link raw hoặc tên gốc không á, ib page gửi sốp check thử nha
sốp dịch truyện phểnike đi sốp~~~
Pherenike
sốp bị quá tải, đợi giãn giãn sốp xem xét nha người đẹp
Chưa có chap ms hả sốp
quả nay ngược nặng luon qua bay ơi
có chap mới ch sốp oii
có roài
nay có chap khum ạa
cóa
k thấy tội mấy chỉ thấy nwng th
lo cho đứa bé nghe tiếng nổ ma giật mk
chưa kịp dính răng t nx
lướt 10s:(
hóng cảnh 2 ng đạo tàn bụ ghe
ối chị ơi, bị đánh lỗi chương 138 với 139 hay là up thiếu vậy ạ?
đánh lộn số chương ní ơi
hay vl
Có chap 158 chx add ơi
có roài, có roài
ai giải thích giúp tui với, tức là lúc Easy làm việc ờ rạp hát rồi hai ng gặp nhau, Easy bắn Max đều là cảnh của quá khứ đúng không? kiểu tự nhiên đang là cảnh Easy mang thai bị nhốt lại trong phòng, ngược về thời thơ ấu rồi giờ đang tra tấn ông trùm tổ chức nên tui hơi loạn.
đúng òi bà ôi
Có chap 159 chx add ơi
ê nma tui thấy kiếp đầu ổng đối xử với chị tui v tui vẫn k ưng r đó
Loppy ơi dịch novel người hùng của ác nữ đi ạ
ê sao tui thấy chuyện ns bắt đầu nhạt dần á k bt ph tui thấy v khum nữa giờ chuyện ns hơi dễ đoán á với thấy nam9 ích kỉ quá
uh thấy na9 cũm cũm hơi nghĩ cho bản thân í
thấy hấp dẫn hơn ròi nha, mà mấy nay sốp chưa lên chương mới hóng ghế á
sốp ơi coá chap mới chh ạa
có chap mới chưa ạ
huhu baog ra chap mới z ạ
huhu k ra chương mới nữa ạ
huh ch rap chap mới ạ
má cha này hết thuốc
Sóp ơi sao gần 1 tuần rùi chưa có chap mới sóp ơi
Sóp ơi chap mới cụa emmm