[Novel] Gửi Kẻ Xa Lạ Phản Bội Đạo Đức - Chương 65

Chương 65
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Người đàn ông khẽ cười, không rõ là đang nghĩ gì, một tay nắm lấy cổ chân của Tae Ri đang vắt trên vai hắn. Sau đó, hắn thản nhiên ngậm lấy ngón chân của cô và lẩm bẩm:
“Là mẹ tôi đấy. Nuốt tiếng rên vào đi. Nếu không muốn bị phát hiện là đang chơi bời với tôi.”
“…Ưm… ư…?”
Như thể đang tận hưởng khuôn mặt tái mét của Tae Ri, hắn bấm nút nhận máy. Hắn ném chiếc điện thoại đã bật loa ngoài sang một bên mặt của Tae Ri. Tae Ri nhận ra tình hình muộn một nhịp, vội vàng ấn nút tắt, nhưng thứ nhanh hơn cả là cái miệng hư hỏng của người đàn ông.
“Vâng. Con nghe đây.”
– Ơ, công tố viên Park? Con đang ở đâu? Vẫn còn ở văn phòng công tố sao? Có phải mẹ gọi vì có việc gấp không?
Giọng của bà Gong vang lên bên tai Tae Ri. Tae Ri kinh ngạc như nhìn thấy ma, nín thở nhìn hắn.
“Ừm… Con đang ăn cơm.”
Hắn cười tinh quái như một đứa trẻ tinh nghịch, kéo dương vật ra phía sau rồi đâm mạnh vào. “Hức!” Tae Ri rên rỉ trước sự tấn công dữ dội, hắn dùng bàn tay lớn bịt kín môi cô lại.
– Ôi trời, ăn vào giờ này sao? Muộn quá rồi đấy.
“Vâng, có một vụ việc từ trên đưa xuống nên hơi bận.”
– Ừ, ừ. Công việc của công tố viên bận rộn thật.
“Đúng rồi ạ. Bận đến không thở được.”
Hắn nhếch mép cười gian xảo, khéo léo xoay hông. Cô nghĩ rằng đây là một người đàn ông có sở thích biến thái thật.
Hắn cúi đầu nắm lấy cằm Tae Ri. Ở khoảng cách môi của cả hai chạm nhau, hắn thì thầm rất nhỏ.
Há miệng ra.
Tae Ri chậm rãi há miệng, Chi Kyung để một dòng nước bọt trong trẻo chảy ra, rồi lại thì thầm.
Nuốt đi.
Tae Ri không do dự nuốt xuống, ánh mắt của Park Chi Kyung ngay lập tức thay đổi. Hắn nắm chặt cằm cô, thô bạo chà xát lưỡi của mình, bắt đầu liếm mút một cách hung dữ.
Ưm, ưm…… Hơi thở và tiếng rên rỉ thô ráp của Tae Ri đều bị hắn nuốt chửng trong miệng. Bên tai cô, giọng nói trong trẻo của bà Gong, người không hề hay biết gì, vang lên như tiếng chuông thần thánh ‘Đoàng, đoàng, đoàng’.
– Mà này, công tố viên Park? Sao hôm nay không thấy con yêu xinh đẹp nhà ta nhỉ? Con có biết nó đi đâu không? Lại thấy trống vắng vì không có nó ở nhà à?
Chi Kyung nới lỏng lưỡi ra khỏi nụ hôn quấn quýt, thở hổn hển rồi trả lời.
“Cô Kang Tae Ri hôm nay có việc nên không về nhà được.”
– À, vậy sao? Có nguy hiểm không? Nhưng mà, con trai? Con bị ốm à? Sao đang ăn mà thở dốc thế? Dạo này thấy yếu sức à? Mẹ sắc cho con thang thuốc bồi bổ nhé?
Sợ bị phát hiện, đôi mắt Tae Ri bị bao phủ bởi bóng tối của sự sợ hãi. Chi Kyung nhìn thẳng vào đôi mắt đó và nói.
“Không sao đâu mẹ. Con đang ăn những thứ tốt cho sức khỏe để bổ sung năng lượng đây.”
Tae Ri chậm rãi chớp mắt nhìn Chi Kyung đang trả lời với khuôn mặt tươi cười. Khuôn mặt hắn giống như một vùng biển đen kịt với những đợt sóng vỡ bờ liên tiếp. Tae Ri rơi vào một cảm xúc khó tả. Ngực cô nghẹn lại như thể cố gắng bơm không khí vào.
– Ối chết, mẹ đúng là đãng trí quá. Này, Chi Kyung? Công tố viên Park à. Bố con có chuyện nhất định phải nhắn với con mà… Alo?
Chi Kyung hạ thấp giọng đáp khẽ “Vâng” với ánh mắt u ám rồi lại cúi đầu xuống. Hắn cắn nhẹ vào dái tai của Tae Ri, rồi liếm dọc vành tai cô. Một tiếng rên khẽ vô thức bật ra từ kẽ răng của Tae Ri. Suỵt. Hắn khẽ cười ngay bên tai cô.
– Ba con bảo đã hẹn gặp luật sư Kim Jung Ha vào ngày mai đấy.
Chi Kyung bắt đầu di chuyển eo một cách chậm rãi và tĩnh lặng giữa hai chân đang mở rộng của Tae Ri. Đó là một chuyển động mềm mại và mượt mà.
Ưm, ưm, ưm… Những chuyển động linh hoạt của hắn bên trong khiến đầu óc cô như muốn nổ tung. Tae Ri cắn chặt tay trái của mình để nuốt tiếng rên rỉ.
Chi Kyung gạt tay cô ra và sẵn sàng đưa tay mình vào, đâm mạnh vào bên trong ướt át của cô. Tốc độ nhanh hơn trước và cả hai người họ đang cuồng nhiệt quấn lấy thân thể của nhau.
– Bố con bảo 2 giờ chiều, đến Saejong là được. Nói vậy chắc con hiểu rồi, bố con bảo thế đấy.
Chi Kyung rút dương vật nặng nề ra khỏi người cô, kéo Tae Ri lên và đặt cô ngồi lên trên mình. Thậm chí Tae Ri còn chưa kịp ổn định chỗ ngồi thì dương vật đã cương cứng trở lại và mạnh mẽ đâm sâu vào bên trong vùng kín ướt át của cô. Tae Ri theo phản xạ ôm lấy cổ hắn, trong khi Chi Kyung chống hai lòng bàn tay lên nệm và bắt đầu di chuyển bên trong cô một cách nhanh chóng. Phập, phập, phập. Tae Ri cắn răng vào vai hắn để cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ.
– Nhưng mà này, công tố viên Park? Con có làm gì thất lễ với cô gái đó không? Bố con không phải người dễ nổi giận mà lại giận dữ lắm đấy…
Phu nhân Gong dường như không nghe thấy tiếng ồn ào này, thản nhiên nói những gì mình muốn nói.
Liệu bà ấy có biết không? Con trai bà hiện tại đang làm gì? Đang ôm ai trong khi nghe điện thoại của bà? Và đang giở trò đồi bại gì?
– …Alo? Chi Kyung à? Công tố viên Park? Con nghe mẹ nói không? Có nghe không?
“Con hiểu rồi. Xin hãy nói với ông ấy rằng con sẽ đến vào ngày mai.”
– Ờ, được rồi, công tố viên Park, vậy làm việc tốt nhé…
Lời của phu nhân Gong còn chưa dứt thì hắn đã vươn cánh tay dài ra và bấm nút kết thúc cuộc gọi, sau đó lại ôm Tae Ri lên và ném cô xuống giường.
“A, mẹ kiếp, tuyệt vời.”
Hắn siết chặt hàm dưới. Cảm xúc mà hắn không thể kìm nén được nữa đang trào dâng trong đôi mắt hắn.
“Ha, ông già…”
Tae Ri vòng tay qua cổ hắn, đôi mắt mơ màng, nửa tỉnh nửa mê nhìn hắn và nói như van xin.
“Đừng kết hôn… xin anh.”
Với khuôn mặt không biết mình đang nói gì, với biểu cảm say sưa trong cơn khoái lạc, lý trí đã hoàn toàn bốc hơi, cô chỉ biết van nài những lời cuối cùng một cách đáng thương.
“Rồi thì cũng sẽ có ngày đó thôi, nhưng bây giờ… bây giờ xin anh đừng kết hôn. Tôi, tôi có chút không thích. Và, thật ra thì… chuyện lúc đó tôi đã giả vờ không thấy và bỏ chạy. Không phải vì tôi muốn anh chết đâu.”
Cô đã nói ra những điều mà chính cô cũng không ngờ tới, và cô hối hận vì đã nói ra. Cô hối hận vì đã không phân biệt được giữa ái tình và sự thương hại. Không, thật ra thì… cô không hối hận. Và từ hắn, không có bất kỳ lời nói hay động thái nào. Chuyển động của phần dưới cơ thể, thứ đã từng hung hãn đâm xuyên qua cơ thể Tae Ri, tất cả đều dừng lại như một trò đùa.
“Vậy nên… xin anh hãy sống thật lâu nhé.”
Chi Kyung im lặng nhìn Tae Ri một lúc rồi từ từ cúi đầu xuống. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve má Tae Ri như thể đang nâng niu một thứ gì đó quý giá, rồi nở một nụ cười không phù hợp với hắn và trả lời bằng một giọng nói dịu dàng mà cô chưa từng nghe thấy.
“Được.”
Nếu em muốn vậy, anh sẽ làm vậy.
Hai bờ môi lại một lần nữa chạm vào nhau và lưỡi của họ cuồng nhiệt quấn lấy nhau. Họ cắn và mút môi nhau đến đau, trao đổi nước bọt lẫn nhau. Nước bọt không được nhận hết chảy xuống cằm của Tae Ri. Có thể đối với ai đó, đây là một nụ hôn hỗn loạn, nhưng hai người đang đưa lưỡi vào và âu yếm nhau một cách chân thành nhất, họ đang dồn hết tâm sức vào nụ hôn này.
“Ư, hức…”
Chi Kyung nhẹ nhàng luồn lách giữa các ngón tay của Tae Ri, nơi cô đang rên rỉ trên lưỡi hắn. Hắn ân cần đan hai bàn tay vào nhau và kéo lên trên đầu cô, nghiêng đầu theo đường chéo và đẩy lưỡi sâu hơn vào miệng Tae Ri. Âu yếm mút môi và lưỡi cô một cách tinh tế bằng tất cả sự chân thành mà hắn có thể.
“…”
Tiếng tim đập như muốn bật ra ngoài. Mái tóc mượt mà lấp ló qua khóe mắt. Hơi ấm từ cô truyền qua đầu ngón tay, một sự ấm áp dịu dàng. Và không thể thiếu, cái mùi da thịt chết tiệt này…
Nếu có thể, hắn muốn ăn tươi nuốt sống tất cả mọi thứ của cô. Muốn nhai ngấu nghiến và nuốt chửng cô không sót một thứ gì.
A, a, a, a, a, một đêm cao trào và đầy rung động. Đã chạm đến ngưỡng cực hạn.
— Còn tiếp —
Huhu. Nữ 9 chuyển từ cái lồng này qua cái lồng khác. Nam9 chẳng thấy có chút hối cải gì cả
Truyện này bn chap vậy ad ơi, tình hình là còn ngược nhau nhiều quá, hoá giải kiểu gì đây 😭 Tác giả viết mấy đoạn nội tâm xung đột khá hay.