[Novel] Gửi Kẻ Xa Lạ Phản Bội Đạo Đức - Chương 47

Chương 47
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
“Anh định làm gì? Quan hệ trong xe ở đây sao? Nếu muốn thế thì anh có thể làm ở gần nhà, cần gì phải lãng phí xăng để chạy xa đến Paju.”
“Nghe em nói cứ như mình là một kẻ bán thân vậy.”
“Tôi vốn dĩ dễ dãi mà, chính anh đã dạy tôi điều đó. Nếu anh muốn, tôi sẽ chiều anh một lần ở đây. Coi như để cảm ơn vì anh đã sắp xếp cuộc gặp cho ba tôi.”
Biểu cảm thoải mái trên gương mặt Park Chi Kyung dần méo mó lại.
Ánh mắt lạnh lẽo đến mức không tưởng của hắn từ màn hình chiếu dần chuyển hướng sang cô. Nhưng kỳ lạ thay, đối diện với ánh mắt đó, lòng cô lại cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Hắn nhắm mắt lại, khẽ cau mày, rồi xoa trán cùng một tiếng thở dài. Hắn nhét chiếc cốc cà phê vào giá để cốc một cách cáu kỉnh, ghế ngồi mà hắn vừa ngả ra cũng được chỉnh lại ngay ngắn. Từng cử động của hắn toát lên cảm xúc bị kìm nén nhưng lại như sắp bùng nổ.
“Cảm ơn mà cho một lần à.”
Hắn vẫn không rời mắt khỏi màn hình, tay thò vào túi lấy ra một bao thuốc lá. Hắn ngậm một điếu vào miệng, khẽ nhếch mép cười trong khi búng nhẹ chiếc bật lửa vài lần. Lửa cháy, hắn châm thuốc, rít một hơi sâu, ánh mắt vẫn nhìn về phía màn hình.
– Big lesson number one, all the time travel in the world can’t make someone love you.
[Bài học lớn đầu tiên, tất cả mọi cuộc du hành thời gian trên thế giới cũng không thể khiến ai đó yêu bạn.]
Lời thoại từ bộ phim vang lên qua radio, dòng phụ đề xuất hiện trên màn hình lớn.
Park Chi Kyung hơi nheo mắt lại, vừa hút thuốc vừa hạ tay xuống tháo thắt lưng và kéo khóa quần.
Không lẽ hắn thực sự định làm như vậy? Đôi mắt Tae Ri không thể che giấu nỗi sợ hãi. Cô thấy rõ cánh tay hắn vươn ra, và ngay lập tức, bàn tay ấy túm lấy tóc cô từ phía sau, đẩy mạnh đầu cô xuống giữa hai chân hắn mà không chút thương xót.
“…!”
Hắn thở ra một làn khói dài, kéo quần lót xuống nửa chừng, để lộ bộ phận nhạy cảm chưa cương cứng trước mắt cô.
“Làm cho nó đứng dậy và ngậm vào đi.”
“…”
“Phải chờ tôi ra lệnh sao? Sao em thụ động thế này.”
Giọng nói lạnh lẽo, không chút cảm xúc của hắn vang lên. Hắn hạ cửa sổ xe xuống, để khói thuốc bay ra ngoài. Không gian của rạp chiếu phim ô tô rộng lớn mà vắng vẻ, tĩnh lặng như một hòn đảo cô lập. Tiếng xe chạy ngang qua con đường gần đó vẳng lại nghe thật rõ ràng và đáng sợ.
“Em đã nói sẽ làm một lần để cảm ơn. Thế chẳng phải tôi cần phải hứng lên trước sao?”
Hắn tiếp tục nhả khói thuốc ra ngoài cửa sổ. Làn khói đục ngầu hòa lẫn vào không khí và tràn vào bên trong xe. Cô cảm nhận được luồng khói đó mỗi khi hắn thở ra, bởi cả hai đang hít thở cùng một không gian ngột ngạt.
“Vậy đừng câu giờ nữa, làm đi rồi chúng ta còn đi. Đó chẳng phải là điều Kang Tae Ri muốn à?”
Dù cô chưa làm gì, nhưng trong lúc hắn nói, bộ phận của hắn đã hơi cương lên. Cô biết rõ rằng chỉ cần liếm một cái hoặc vuốt vài lần, thứ đó sẽ lập tức cương cứng hoàn toàn, khoe ra những đường gân máu nổi rõ.
Tae Ri bật cười khẩy. Người thực sự dễ dãi ở đây là ai, vậy mà hắn lại dám nói cô dễ dãi.
Trong lòng cô chế giễu hắn một cách cay đắng, nhưng bàn tay nhỏ vẫn đưa ra, nắm lấy bộ phận của hắn.
Park Chi Kyung vẫn rít thuốc, ánh mắt thờ ơ hướng qua khung cửa sổ đang mở.
Bàn tay hắn hờ hững xoa nắn vật thể trong tay, lập tức, thứ kia của gã đàn ông trương phồng lên nhanh chóng. Phần dưới như sắp nổ tung, nhưng khuôn mặt phía trên vẫn dửng dưng nhả khói, thật nực cười.
Ngay trước khi Tae Ri đưa vật kia vào miệng, cô khẽ liếm thử phần quy đầu, rồi từ từ vuốt dọc thân dương vật.
“Ưm” Park Chi Kyung khẽ rên rỉ, mắt nhắm nghiền. Đó là tiếng rên thỏa mãn hay tiếng thở dài bất mãn, thật khó phân biệt.
Khi Tae Ri vừa định há miệng ngậm trọn phần quy đầu, Park Chi Kyung đã không chờ đợi thêm được nữa, hắn mạnh bạo ấn đầu cô xuống, đồng thời thúc mạnh hông lên. Trong khoảnh khắc, toàn bộ vật kia cắm sâu vào trong miệng cô.
“Ư khụ!” Vật thể quá lớn chọc vào cổ họng khiến Tae Ri buồn nôn. Park Chi Kyung chẳng hề bận tâm, hắn vẩy tàn thuốc ra ngoài rồi kéo cửa kính đã được dán phim tối màu lên.
“Tưởng là khá hơn rồi chứ, hóa ra vẫn tệ như vậy. Há miệng to hơn nữa đi.”
Park Chi Kyung bắt đầu thúc mạnh hông, như thể muốn nhét thứ kia sâu hơn vào trong miệng cô. “Ư khụ, ư ứ…” Cơn buồn nôn trào dâng, nước mắt nóng hổi ứa ra.
“Nghe nói là ‘sex trên xe’ nên tôi còn mong chờ điều gì đó đặc biệt lắm.”
“Ư khụ, ư ứ…”
“Quá tệ.”
Tặc lưỡi, hắn cau có tiếp tục thúc mạnh, mỗi lần như vậy, vòm họng Tae Ri lại bị cọ xát. Dù môi có rách toạc hay chảy máu, hắn cũng không dừng lại. Sau khi thỏa sức giày vò miệng cô, Park Chi Kyung túm lấy tóc Tae Ri, giật ngược đầu cô ra phía sau.
“Phụt” hắn rút vật kia ra. Vì bị cưỡng bức quan hệ bằng miệng một cách thô bạo, nước bọt vẫn còn chưa kịp nuốt trôi chảy dài xuống cằm cô.
“Đây là ý nghĩa của sự biết ơn sao? Lòng biết ơn của em chỉ có thế này thôi sao? Với kiểu này thì tôi biết bao giờ mới xuất tinh được?”
Đôi mắt Tae Ri đỏ ngầu nhìn hắn, mái tóc rối bời. Nhìn thấy bộ dạng tàn tạ của Tae Ri, vật kia của Park Chi Kyung lại càng cương cứng hơn.
“Trông cũng khá kích thích đấy, chết tiệt.”
“Haa, haa…” Park Chi Kyung nhìn cô thở dốc, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười nham hiểm.
“Lên đây.”
Park Chi Kyung buông mái tóc Tae Ri mà hắn đang nắm chặt, kéo ghế ra phía sau để tạo khoảng trống rồi dang rộng hai chân. Tae Ri nhìn xung quanh. Dù trong rạp chiếu phim xe hơi không có nhiều xe, nhưng việc xe bị rung lắc chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Như hiểu được sự do dự của cô, hắn khẽ cười nhạo.
“Còn kén chọn địa điểm nữa sao, đồ gái điếm.”
Tae Ri trừng mắt nhìn hắn. Khóe mắt cô như bị tổn thương. Vừa rồi là nỗi đau thể xác, còn bây giờ là nỗi đau tinh thần.
Nhưng Tae Ri chợt nghĩ, thà làm tình thô bạo với Park Chi Kyung ở đây còn hơn là giả vờ xem phim một cách thân mật như những cặp đôi bình thường.
Vì vậy, cô trèo lên đùi hắn một cách thách thức và kéo khóa quần hắn xuống.
Park Chi Kyung thản nhiên gác tay lên sau gáy, chỉ quan sát từng hành động của cô.
Khoảnh khắc đó, thật sự giống như cô đã hóa thân thành một kẻ buôn thân. Một kẻ nỗ lực làm hài lòng vị khách đã trả tiền cho mình.
Dù cuộc đời này có vẻ bi thương, ít ra cũng không được để nó trở nên thê lương. Quyết tâm như vậy, cô đưa tay đặt lên má Park Chi Kyung, cúi đầu xuống và áp môi mình lên môi hắn. Park Chi Kyung nhắm mắt lại, nhưng đôi môi hắn vẫn khép chặt, không hề nhúc nhích. Tiếng thở đều đặn của hắn thỉnh thoảng vang lên trong không gian im lặng.
Không biết phải làm gì, bàn tay cô lóng ngóng, rồi run rẩy kéo chiếc quần xuống, do dự trong tích tắc. Chính lúc ấy, cảm giác cơ thể mình như bị nhấc bổng lên khiến cô bất giác hốt hoảng.
“Hức!”
Mặc dù cô không thấp, nhưng lại bị ném như một món đồ lên ghế sau. Sau khi ném chiếc áo khoác của mình lên ghế phụ, Park Chi Kyung mở cửa xe bước ra. Tiếng cửa xe ghế lái đóng sầm, rồi nhanh chóng cửa ghế sau bật mở. Hắn bước vào, mọi chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt.
“Há miệng ra đi. Tôi sẽ làm em thỏa mãn.”
Park Chi Kyung kéo lấy má cô, nghiêng đầu áp sát, rồi nuốt trọn môi cô trong khoảnh khắc. Đôi môi hắn tham lam chiếm lấy cả môi lẫn mũi cô, như thể đang liếm lấy từng hơi thở của cô. Một nụ hôn hỗn loạn, không chút lý trí, chỉ toàn bản năng. Hộc, hộc. Cô không cách nào giữ được ý thức, chỉ còn lại những hơi thở đứt quãng.
Tay hắn lần xuống, lướt qua lớp quần lót của cô rồi luồn vào trong. Bàn tay hắn như bao người bình thường khác, ấm áp và mềm mại, bao trọn lấy phần nhạy cảm nhất trên cơ thể cô, mơn trớn một cách dịu dàng.
“Ha…”
Cô thở hổn hển ngửa đầu ra sau. Park Chi Kyung cúi xuống, liếm dọc theo đường cổ trắng ngần của cô, đồng thời dùng ngón tay chạm vào hạt nhỏ mềm mại, rồi đột ngột đẩy sâu ba ngón tay vào bên trong cô.
— Còn tiếp —
có chap mới chưa chị loopyyy
Ad nói 21h tui cũng chờ nãy giờ nè
22h r huhu lẹ đi sốp ơi hếc chịu nổi r aaa
Đang hóng chap 83, đùng phát ad đăng cho 1 đống. Quá đã
cai móc còn bão chap nữa sốpppp
Uầy bão chap luôn này sốp mãi đỉnh 8386
Thank kiu ad 😘😘😘
Thấy bảo sắp end r mà buồn ghê có vẻ khó HE 😔
tui nghĩ có ngoại truyện là kết đẹp á bà tae ri cx yêu ổng nma sau việc ổng làm với ba bả thi bà mới cố phủ nhận thuii
Thế là từ trước tới nay nam9 giả vở bị dị ứng đậu phộng à? Tính kế cả bố mình? Hay là chừa đường lui cho bản thân. K ấy mình đăng luôn 1 lượt 5 chap ngoại truyện đc k ad?
Cảm ơn ad vì đã dịch bộ này. Hihi
tối nay 2c, mai 3c nhe
Nhất tríii
huhu đọc truyện hơi cay cha nội nam9 xíu nhưng tổng thể truyện cũng ổn áp, cảm ơn nhà dịch rất nhiều ạ 😭💕