[Novel] Gửi Kẻ Xa Lạ Phản Bội Đạo Đức - Chương 24

Chương 24
Edit: Agnes
———
Bản dịch này thuộc quyền sở hữu của LoppyToon. Chúng mình đã mua raw và dịch để mang đến cho các bạn nội dung hoàn toàn miễn phí, rất mong các bạn tôn trọng công sức của nhóm.
———
Dương vật đang di chuyển hung bạo liên tục đâm vào cổ họng cô.
“Nghe rõ đây, Kang Tae Ri.”
“Ư…”
“Việc lôi vụ án đã qua lên trên mặt nước và nhận được phán quyết vô tội, hừ, đối với tôi cũng là một loại đánh cược.”
Phập phập, phập. Khác với tiếng thở chậm rãi, động tác của hắn rất tàn nhẫn, vì vậy cô không thể nghe rõ giọng nói của hắn.
“Hơn nữa, ha, việc đối đầu với những tập đoàn khổng lồ như Aju Capital, hừ, đối với tôi cũng không dễ dàng gì. Nhưng tôi vẫn sẽ làm, tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu ba em ra. Tôi đang làm như vậy đấy.”
“Ư… ư…”
“Em không thể làm một việc dễ dàng như vậy vì tôi sao?”
Nước mắt rưng rưng nhưng cô không thể khóc. Vấn đề không phải là lòng tự trọng hay gì cả, mà là vì cô đã khó thở rồi, nếu khóc nữa thì cô sẽ chết ngạt mất.
Người đàn ông không cho cô một giây nào để thở, hắn cứ tấn công không ngừng, và Tae Ri cố gắng giữ bình tĩnh hết sức có thể dù đang vùng vẫy.
Phập phập, phập, động tác hông hung hãn bỗng thay đổi hoàn toàn, nó di chuyển nhẹ nhàng như vẽ vòng tròn trong miệng của Tae Ri. Mỗi lần như vậy, đường xương chậu của Park Chi Kyung lại càng thể hiện sự hiện diện của nó một cách tàn bạo hơn.
Hắn ngửa đầu ra sau, thở ra những hơi thở mệt mỏi với vẻ mặt đang tận hưởng tình dục, xem miệng của Tae Ri như một cái lỗ.
“Ư… ư… s… ư… a… cứu… ư…”
Khi Tae Ri gần như tắt thở và run rẩy như sắp chết, Park Chi Kyung giật mạnh đầu Tae Ri ra sau và rút dương vật thô ráp ra.
Phù ha, Tae Ri thở dốc cố gắng hít oxy sau khi nhả dương vật ra, thì ánh mắt vô tình và giọng nói thản nhiên của hắn lại đâm vào tai cô như những mảnh thủy tinh.
“Bây giờ, đây là hình ảnh cố gắng hết sức. Em đã hiểu sự khác biệt chưa?”
Hơi thở vẫn còn chưa ổn định, thở hổn hển và nước bọt chưa kịp nuốt trôi chảy ra ngoài. Tóc Tae Ri rối bù, mắt rưng rưng, và đầu mũi đỏ hoe. Cô không cần nhìn vào gương cũng biết khuôn mặt mình bây giờ thảm hại đến mức nào.
“Đồ khốn nạn…”
Tae Ri sau khi lấy lại được hơi thở, dùng mu bàn tay chà mạnh lên miệng mình và trừng mắt nhìn Park Chi Kyung. Đôi mắt trừng trừng đầy tơ máu.
“Chỉ cần đâm và bắn vào là xong, sao cứ bắt tôi làm mấy cái này, thật bực mình!”
“…”
“Ông già mua tôi bằng tiền à? Tôi không phải là gái bán dâm, sao cứ, cứ… đối xử với tôi như vậy chứ?”
Park Chi Kyung quan sát gương mặt của Tae Ri, người như sắp khóc đến nơi.
Hắn thở dài một tiếng, vuốt tóc rồi giật lấy bao thuốc trên bàn.
Lấy một điếu thuốc ra, ngậm vào miệng và châm lửa. Hắn hút một hơi thật sâu. Chuỗi hành động đó diễn ra trơn tru trong tay người đàn ông.
Hắn nhả khói dài lên không trung rồi đưa tay về phía Tae Ri. Thấy vậy, Tae Ri giật mình lùi lại, hắn khó chịu nhìn cô và liên tục hút thuốc nhả khói một lúc rồi mới lạnh lùng hỏi.
“Ai đánh em à?”
“Ông già có vẻ sẽ đánh tôi thì có.”
Hắn cười khẩy và đưa điếu thuốc lên miệng.
“Sao vậy? Tại em thấy tôi đánh Si Hyun sao?”
“Anh vốn dĩ trông như vậy mà.”
“Kang Tae Ri không bị tôi đánh đâu.”
“Sao vậy? Hay là anh không đánh phụ nữ?”
Cô cố ý bỏ đi cái câu ‘đồ khốn’, rồi hỏi.
“Em nghĩ là tôi sẽ không đánh phụ nữ à? Em vẫn còn nhìn tôi tốt bụng thế cơ à, cảm ơn nhé.”
“Vậy tại sao… tại sao tôi lại là ngoại lệ?”
Hừ, Park Chi Kyung hút thuốc và nhìn Tae Ri im lặng một lúc rồi tìm gạt tàn và dập tắt điếu thuốc.
Cô hơi lắng xuống trước biểu cảm lạ lẫm của người đàn ông, nhưng chỉ là trong chốc lát mà thôi.
Reng reng. Reng reng. Điện thoại của hắn đang nằm yên trên bàn bỗng đổ chuông. Park Chi Kyung tặc lưỡi, nhìn vào màn hình rồi áp điện thoại lên tai.
“Điều tra viên Kim. Có chuyện gì gấp à?”
Nghe giọng nói căng thẳng của đối phương, Park Chi Kyung đặt bàn tay to lớn lên đầu Tae Ri.
“Không, nếu có chuyện gấp thì cứ nói luôn cũng được.”
Hắn nhẹ nhàng xoa đầu như đang cho phép, nhưng ngay sau đó hắn lại dùng lực kéo đầu Tae Ri xuống.
“Ừm, cái phần đó thì…”
Park Chi Kyung lại dạng rộng chân ra, để Tae Ri có thể hoàn toàn lọt thỏm vào giữa hai chân của hắn.
Tae Ri ngay lập tức hiểu ra ý định của hắn và nghĩ rằng tương lai của Hàn Quốc thật u ám. Một tên khốn như thế mà lại ngồi chễm chệ ở vị trí công tố viên.
Trong giới tinh hoa thì có nhiều kẻ mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội, có lẽ Park Chi Kyung cũng thuộc loại đó.
“…Hãy nhận lệnh nghe lén và nghe thử một thời gian.”
Dương vật lộ ra giữa lớp áo choàng tắm còn to hơn lúc nãy, khiến cô ngạc nhiên khi biết rằng thứ cô vừa ngậm không phải là trạng thái cương cứng hoàn toàn của hắn.
Lúc nãy đã khó khăn rồi mà giờ bắt cô ngậm cái kích cỡ này vào thì thật là quá sức. Không phải tại miệng của cô nhỏ, mà tại dương vật của hắn quá to.
Trong lúc cô còn đang do dự thì đầu cô đã bị túm lấy và lại bị vùi vào giữa háng của người đàn ông.
“Ư!”
Vì bị đâm sâu vào tận gốc rễ nên Tae Ri đã nôn ọe. Có lẽ điều đó đã kích thích một khoái cảm khó hiểu nào đó của người đàn ông, động tác của hắn còn hung bạo hơn lúc nãy.
“Theo tôi thấy thì hai người đó…”
“Ư… ư…”
“Chắc chắn có gì đó…”
Tuy hơi thở đứt quãng nhưng giọng nói vẫn nhẹ nhàng và điềm tĩnh. Nhưng ánh mắt thì ướt át và đầy cuồng loạn.
“Nghe thử một thời gian đi… hừ.”
Ư… ư. Park Chi Kyung giữ chặt gáy Tae Ri đang nôn ọe và xoay hông một cách uyển chuyển. Sau đó hắn lại liên tục đâm vào một cách thô bạo, như thể muốn đâm thủng miệng của cô. Tae Ri cảm thấy bị xúc phạm bởi hành động này.
Ngay cả khi bị mang tiếng là con gái của tội phạm, khi nhà tan nát, khi mắc nợ, hay khi làm việc ở những nơi bất hợp pháp, cô chưa từng cảm thấy như thế này.
Bây giờ cô phải nói thế nào nhỉ. Cảm giác như cái đáy mà cô muốn che giấu đã bị lộ ra.
Park Chi Kyung sẽ như thế nào khi gặp bạn gái, cô chợt tò mò. Hắn sẽ dùng vẻ ngoài bóng bẩy và nụ cười tao nhã để quyến rũ phụ nữ sao. Hắn sẽ không làm tình kiểu này với họ chứ. Hắn sẽ làm tình đầy sự quan tâm và tôn trọng dựa trên tình yêu chứ. Vậy thì những người phụ nữ đó có biết không, mặt thật của tên khốn này là như thế nào. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy khó chịu rồi.
“Vậy nên, điều tra viên Kim. Tôi đang…, à.”
Park Chi Kyung đột nhiên ngắt lời. Hơi thở của hắn dài và khác thường, có nghĩa là hắn đang cảm thấy khoái lạc. Tạo cho người khác tâm trạng tồi tệ mà mình thì đạt đỉnh. Đúng là đồ ác quỷ.
“…Nói đấy.”
“Ư… ư…”
“Nếu có vẻ như sắp bị lộ… thì hãy lập tức khám xét đi?”
Phập phập, phập. Sau khi đẩy hông nhanh hơn vào miệng cô vài lần, hắn nhăn trán túm lấy tóc Tae Ri và giật mạnh ra sau. Phù ha, Park Chi Kyung nhếch mép nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tae Ri, và xoa dương vật của mình vài lần, hắn nheo mắt nhìn Tae Ri một cách chậm rãi rồi mở mắt ra.
Cô không hiểu đó là tín hiệu gì nên chỉ chớp mắt nhìn hắn, thì có một thứ gì đó nóng hổi bắn tung tóe lên mặt Tae Ri.
“…!”
Cô theo phản xạ nhắm tịt mắt lại, nên không bị dính vào mắt, nhưng tinh dịch tanh tưởi vẫn cứ chảy vào miệng cô. Đồ khốn.
“Chuyện còn lại thì để mai nói nhé. Thực ra bây giờ tôi hơi bận.”
Tae Ri nuốt tinh dịch của Park Chi Kyung đang tràn trong miệng xuống cùng với nước bọt rồi nhìn Park Chi Kyung đầy căm hờn với vị tanh còn sót lại trên đầu lưỡi.
Park Chi Kyung sau khi kết thúc cuộc gọi, ném điện thoại xuống bàn rồi nói.
“Tôi đã bảo là ngậm miệng rồi mà.”
Chớp mắt một cái là tín hiệu bảo ngậm miệng sao?
— Còn tiếp —